Ngày Ba đi tù con vẫn còn nhỏ lắm. Mười mấy năm con chưa bao giờ được gặp mặt Ba, tuy Mẹ kể rất nhiều về Ba cho con nghe, nhưng con không thể nào hình dung ra được khuôn mặt ba ra làm sao để có thể phác họa. Con chỉ biết ba con là một người lính Cộng Hoà đặt biệt, Ba biết bắn súng, dám bơi từ bờ sông Hương bên này qua bên nọ mà không biết mệt. Ba bẻ răng thằng Việt Cộng kia đến quán cafe Duyên quậy hôi. Ba 1 mình vác hòm của em con leo lên đỉnh núi chôn cất khi Mẹ còn đang trong tình trạng hôn mê. Ba nói: “Chôn em con trên cao phòng miền Trung lũ lụt không cuốn mất em đi!” Trong những năm tháng tù tội ngoài giờ đốn củi và làm việc cực khổ từ thể xác đến tinh thần Ba đêm về không ngủ ngồi tưởng tượng đã vẽ lại chân dung của con. Ba làm lược chải đầu cho Mẹ, Ba vẽ chị Hai, Ba vẽ lại con đường đi lên núi cho tụi con sau này tìm em…
Mình đã gặp lại nhau rồi Ba chọn về với Chúa!
Ba àh, hôm nay dọn dẹp con lại tìm thấy Ba gần gũi qua những nét bút chì thân thương. Con nhớ Ba lắm, sẽ có ngày cha con mình đoàn tụ một lần nữa nha Ba.
Yêu Ba của con!
DK 05/01/14